Con là niềm tự hào để ba vượt qua mọi khó khăn.
Trong hoàn cảnh của cuộc sống chỉ có những người có ý chí mạnh mẽ, kiên cường, không sợ gian khổ mới vượt qua bảo tố phong ba của cuộc sống. Con là động lực giúp mình vươn lên trong cuộc sống. Con là niềm tự hào của bất cứ gia đình nào trong đó có mình.
Như mình đã nói bài trước vợ mình là người rất tuyệt vời, từ khi vợ mình nói sắp có em bé, trong lòng cảm thấy rất vui, những cũng thấy lo. Trong lúc lo đủ thứ lớp thì nợ nần, phòng trọ mặt bằng mỗi ngày, mỗi tháng, giờ chuẩn bị có con không biết tiền đâu mà lo. Thế rồi cũng hơn ba tháng trôi qua thật nhanh nghe tin vợ đi siêu âm để biết bé trai hay gái, lúc đó mình cũng nghĩ trai gái gì cũng được miễn sao khỏe mạnh là mừng. Những hôm đó đi làm về thì vợ siêu âm bác sĩ nói bé trai, thật sự lúc đó trong lòng mình cũng vui thầm nhưng không dám thổ lộ vì người đàn ông nào mà chả muốn vợ sinh cho đứa con trai đầu lòng vừa vui mừng lại vừa lo. Mình nằm và suy nghĩ rất nhiều, không biết sẽ thế nào khi con mình ra đời, nợ thì vẫn còn làm nguyên một ngày chỉ đủ xoay quanh trả nợ cho người ta. Nào trả tiền góp, nào trả tiền phòng trọ, tiền mặt bằng tiệm coi như xoay quanh tháng nào hết tháng đó. Nhiều khi thiếu trước hụt sau, 2 vợ chồng lục đục, cải vã xuất ngày. Nằm gác tay lên trán suy nghĩ không biết con mình ra đời rồi mình nuôi nó thế nào ? Chuyện gì đến cũng đến, rồi hơn 9 tháng trôi qua cũng sắp đến ngày vợ sinh, 2 vợ chồng tính kỹ ngày tháng sinh trước tầm 3, 4 ngày là về vũng tàu nhà mẹ vợ sinh vì không có tiền. Những đùng cái hôm đó cũng gần cuối năm còn 7 ngày nữa là tết nguyên đán rồi, vợ điện về nói tự nhiên trong người em có nước gì ra rất nhiều về chở gấp em về vũng tàu về nhà má vợ. Vì lúc đó vợ gần Sinh 2 vợ chồng cứ đinh ninh là phải về nhà má vợ để sinh, lúc đó thật sự 2 vợ chồng vét hết chỉ có chưa đến 2 trăm nghìn, bà chị 2 cho mượn 5 trăm nghìn để về. Mà đúng lúc đó chiếc xe đưa cho ông anh thứ sáu mượng gần 1 tiếng sau ông mới về đến. Chờ giống như ngồi trên đống lửa, về đến nơi 2 vợ chồng vội lên xe chạy về. Mà từ thành phố về đến vũng tàu mất hết gần 5 tiếng đồng hồ. Mình nhớ lúc đó là hơn 10 giờ tối chạy về đến nơi là 3 giờ sáng ra đến trạm y tế là người ta chuyển liền ra bệnh viện huyện, bác sỹ nói là đã vỡ nước ối đưa đi gấp ra đến nơi là vợ lên bàn sinh liền luôn. Cũng rất may mắn, vì đứa con đầu lòng không biết, với lại không có tiền rồi đổ liều, với lại 2 vợ chồng không biết nên chạy từ thành phố về. Nếu lúc đó Sinh dọc đường đi không biết làm thế nào, đúng là ông bà thương kẻ dại khờ.
2 chàng trai của mình
Thường người ta có bầu đến ngày lên thành phố sinh, còn mình ở thành phố thì chở về quê sinh đúng là chuyện nghịch đời. Nếu lúc đó vợ sinh dọc đường hay có chuyện gì chắc mình hối hận cả đời. Sinh con song bước tiếp theo là mình phải vượt qua lúc cơ hàn này nếu mình không vượt qua lúc này, vượt qua chính mình có nghĩa là mình là con người bỏ đi. Thế là mình thay đổi suy nghĩ bỏ hết tất cả qua một bên, không chơi bời, ăn nhậu gì nữa từ từ, mình bỏ tất cả những bạn bè ăn chơi, không lo làm ăn, đổi qua chơi với những ai biết làm ăn lo cho gia đình. Người ta nói câu này mà mỗi ngày một lớn mình nghĩ nó rất đúng. Mình là trung bình của 5 người bạn mình gặp hằng ngày. Chơi với nhóm người nào thì mình follow theo học nên từ đó trở đi mình thay tất cả những người bạn mà mình gặp hằng ngày. còn những thằng ngày xưa mình cũng gặp nhưng chỉ xã dao cho vui thôi, không bao giờ mình ngồi nói chuyện lâu với họ.
Lúc này mình rất chú tâm vào công việc mỗi ngày thức dậy từ 6h sáng ra mở tiệm mình làm có khi đến gần 11h tối mới mà đầu về đến phòng trọ. Tính nhẩm làm 1 ngày gần 17 tiếng đồng hồ. Lúc đó làm đến gần tết thì người muốn gục ngã tại chỗ luôn. Mà nghề mình nghề cắt tóc tết khách rất đông nên mình phải làm hết sức mình mới xoay hết khách được, những ngày càng về cuối thì càng thấm dù rất mệt nhưng không cho phép mình mệt lúc này, từng ngày vượt qua đó là một thử thách cho chính bản thân mình. Lúc này nếu không vượt qua được thì không biết minh sẽ đi về đâu. Sau 1 năm có đứa đầu tiên, rồi 2 vợ chồng nói là nếu có thêm đứa nữa thì cũng từ từ để cho qua cảnh khổ này đã, nhưng thế rồi một năm trôi qua con lớn được 1 tuổi thì vợ báo tin có bầu đứa thứ 2. Thôi đường nào cũng thêm đứa nữa khổ rồi khổ nữa có sao đâu, có thêm đứa nữa rồi tập trung làm ăn. Thế rồi hơn 9 tháng trôi qua thật nhanh vợ sinh thêm 1 đứa con trai nữa. Những ngày chiến đấu của mình ghánh nặng hơn 1 chút, tuy thiếu trước hụt sau những khó khăn không làm nản lòng người có quyết tâm vượt qua. Nói thật là vợ mình cũng khá giỏi trọng việc chi tiêu nên 2 vợ chồng dù rất khổ nhưng cùng nhau đồng lòng vượt qua. Chỉ có một mình vợ mình tuy mới sinh được gần 2 tháng mà tất cả mọi việc em đều lo tất, nhiều phụ nữ mới sinh con có ba mẹ gia đình 2 bên phụ lo cho ăn uốn giặt giũ, những vợ chồng mình thì tự lo tất cả, cơm nước giặt giũ vợ mình làm hết, mình chỉ tập trung vào việc kiếm tiền. Rồi mọi cố gắng cũng được đền đáp cuối đường hầm cũng có con đường cho người không chịu bỏ cuộc, không chịu từ bỏ ước mơ vượt qua phải vượt qua mọi khó khăn và chông gai. Sự kiên trì bềnh bĩ quyết không bỏ cuộc. còn tiếp.
Xem thêm