Cảm ơn cuộc sống cho mình một người anh thứ 4 tuyệt vời.
Anh 4 la người rất tuyệt không chỉ trong gia đình, mà la người đã truyền cho mình có một cái nghề, để mình nuôi sống chính bản thân mình 17 năm qua với chính nghề tóc này.
Là người anh thứ 4 trong gia đình, tuy anh không mạnh mẽ hơn mấy anh khác. Vì từ nhỏ anh bị tai nạn xe đạp, chân anh bị gãy nên yếu đi. Nhưng trời không cho hết tất cả, mà không lấy đi của ai hết tất cả, mình gọi là công bằng như nhau hết. Bù lại anh khá thông minh và rất lanh, từ nhỏ anh đã biết kiếm tiền từ chính khối óc của anh, chứ không phải làm việc tay chân nặng nhọc.
Anh còn có cái biệt tài, mình nhớ lúc nhỏ, cứ mùa tết người ta chơi trò lắc bầu cua, anh chơi rất giỏi. Chơi mà mỗi khi người ta thấy anh ghé là họ sợ, vì anh đánh thắng nhiều hơn thua, tại vì anh đánh rình không, cứ lâu lâu anh nả một phát là ngay chốc. Mùa tết người ta buồn còn anh thì kiếm tiền đổ vàng hihì..... Nhưng nói vậy thôi chứ cờ bạc thì không ai giỏi gì đâu không chơi là tốt nhất.
Thời gian cũng trôi qua, anh nghĩ học cha mẹ mình cho anh đi học nghề cắt cắt, về anh mở tại nhà, nhưng làm thời gian anh rời quê vào Buôn Đôn Tỉnh Đắk Lăk lập nghiệp. Từ 2 bàn tay trắng anh làm thời gian cũng mua được đất, làm nhà ở nơi đất khách quê người. Còn mình sau khi nghỉ học chưa biết làm gì cha mẹ mình cho mình đi học nghề cắt tóc với anh. Thời gian ở Buôn Đôn thật nhiều thú vị, mình mới vào thời đó còn đồi núi nhiều, lúc đó vào học là mình phân công nấu ăn, mà từ nhỏ thì ở với cha mẹ ít có nấu, vào đó có 2 anh em thì mình phải nấu thôi. Cứ sáng anh đưa cho mình 50 nghìn đi chợ mình mua hết 50 nghìn, đưa 100 nghìn cũng mua hết trăm, nói chung là đưa bao nhiêu mua hết bấy nhiêu. Nhưng khổ cái là không có cái gì để ăn toàn là đồ ăn vặt hìhì....
Còn nấu ăn thì mình hì hục vào tận núi lấy cây khô người ta bỏ đêm về chẻ củi nấu. Nấu ăn thì khỏi nói từ lúc sáng đi chợ về nấu xong là ăn trưa luôn. Nói chung 6 tháng học nghề nhưng 3 tháng vào bếp nấu ăn. Người ta nấu ăn nữa tiếng là xong, còn mình thì nấu nữa ngày cũng xong nhưng có điều hơi lâu hìhì.....
Nói về Buôn Đôn tuy ở 6 tháng với anh nhưng nhiều kỷ niệm lắm, sau thời gian học nghề thì mình rời Buôn Đôn lên thành phố Hồ Chí Minh làm đủ thứ nghề, thời gian đầu, rồi mình lập nghiệp làm nghề cắt tóc đến giờ. Cảm ơn anh rất nhiều, em luôn chúc anh và gia đình khỏe mạnh, hạnh phúc, anh mãi là người anh tuyệt vời của em. Nói về anh thì còn rất nhiều điều để nói lắm, mình tạm dừng đến đây.
Mình Võ Thành cảm ơn bạn đã ghé thăm website của mình, chúc bạn ngày mới nhiều ý nghĩa.
Xem thêm