Cảm ơn cuộc sống cho con người MẸ tuyệt vời
Đời mỗi người chỉ có 1 người mẹ,nói về mẹ thì chắc không ai nói hết, từ khi mang nặng đẻ đau, công dưỡng dục cho ta thành người. Mẹ là niềm kiêu hãnh với mỗi người chúng ta.
Cuộc đời mỗi người ai cũng có một người Mẹ duy nhất, đó là niềm kiêu hãnh, đó là niềm tự hào của mỗi người, từ lúc mang nặng đẻ đau, khi sinh ra cho đến khi trưởng thành. Dù cho phong ba bão táp Mẹ là người đầu tiên che chở lo cho ta từng miếng ăn giấc ngủ, không có gì có thể so sánh được. Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào " trong bản nhạc lòng Mẹ " của nhạc sĩ Y Vân tên thật là Trần thiên hậu, sinh năm 1933 tại hà nội ( quê gốc thanh hóa ) là rất hay rất tuyệt vời.
Giờ mình tâm sự về người Mẹ yêu quý của mình, Mẹ lúc nào cũng rất đẹp đối với mình. Từ lúc lọt lòng chắc chắn Mẹ là người đầu tiên lo lắng cho tất cả mọi thứ. Gia đình mình 8 chị em , chị gái đầu , 6 anh em trai ở giữa cha thì lo cơm áo gạo tiền, còn Mẹ mình thì lo cho đàn con. Từ sáng đến tối quần quật cả ngày không còn thời gian đâu mà lo cho bản thân, Mẹ hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình dành hết tất cả cho con.
Mẹ mình kể lúc Sinh mình ra Mẹ tưởng Mẹ không sống được nữa vì Sinh mình Mẹ bị bệnh sản hậu, những nhờ người hàng xóm kế bên nhà ông cũng am hiểu nhiều nên cứu chữa được Mẹ mình qua cơn bạo bệnh, nếu lúc đó không có ông không biết Mẹ còn sống nữa không.
Vì lúc đó không như bây giờ có con đường rộng, xe máy, xe con nhiều, lúc đó con đường làng, nhỏ hẹp, đường thì nhỏ mình Sinh vào đầu mùa mưa nên rất lầy lội, từ nhà mà đi đến trạm y tế phải khiên bằng cái võng 2 đầu cột trên một cây 2 người khiên đi mới được vì người mới Sinh, mà nếu khiên đi đến được trạm y tế thì tiêu mất.
Cảm ơn cuộc sống đã ban cho một người đúng lúc Mẹ bị bệnh, đã cứu chữa cho Mẹ kịp thời. Chứ nếu lúc đó ông đi công việc hay đi đâu không ở nhà thì không biết chuyện gì xẩy ra với Mẹ mình cũng như 7 anh em nheo nhóc.
Khi mình học lớp 4, 5 gì đó mình biết nhiều rồi thì Mẹ mình đỡ vất vả hơn vì mấy anh chị mình đã lớn hết, phụ giúp Mẹ được nhiều việc. Mấy năm sau anh chị người nào cũng lớn, trưởng thành giống như chim đủ lông đủ cánh rồi, rồi từ từ bay đi khắp nơi làm ăn. Đến khi mình nghĩ học cũng theo gót anh chị vào nam làm ăn .
Nhớ lúc còn nhỏ Mẹ mình mỗi lần đi chợ về hay mua đồ ăn vặt, mình nhỏ nhất út trai nên được ưu tiên nhiều hơn mấy anh, mỗi lần Mẹ nhờ cái gì là dụ cho bánh kẹo gì đó mới làm, lúc mình đi cấy mạ ( lúa ) với Mẹ, cũng được mua bánh trung thu mà lúc đó nói cho bánh kẹo là đi theo Mẹ ra đồng liền. Tuy không làm được nhiều nhưng những bài học Mẹ chỉ làm lúc nhỏ rất có ích cho mình sau này.
Đến bây giờ mỗi lần về quê, Mẹ điện hỏi trước con thích ăn gì, ăn cháo gà không Mẹ nấu, ăn Mỳ Quảng không Mẹ làm, gần tới nhà điện Mẹ làm thịt gà rồi về ăn. lúc nào cũng hướng về con
Mẹ mình bây giờ tuổi cũng đã lớn, nếu cuộc đời nói về người Mẹ thì không thể thể nói hết được. Cảm ơn Mẹ đã Sinh con ra trên cuộc đời này, dù bất cứ cuộc sống ra sao, ở bất cứ nơi nào Mẹ mãi là người tuyệt vời nhất trong lòng con. Cảm ơn Mẹ
Xem thêm